Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Câu chuyện cười đến một cách tự nhiên và bất ngờ mới đem lại nhiều hứng thú.
Tại sao vậy? Một cô gái vừa đổi nghề. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Ca sĩ nhạc đồng quê Mel Tillis là người luôn luôn áp dụng phương pháp này.
Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ. Tại sao? thật đơn giản, dễ dàng, hiệu quả! Nếu muốn khơi mào cho câu chuyện sống động và thú vị, bạn hãy hỏi: Tại sao? Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio.
Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào? Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người. Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi.
Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh. Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu.
Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì. Thật kỳ diệu! Tôi thắng cược với món tiền thưởng 8000 đô la. Bao nhiêu tự tin trước đó biến đi đâu mất, cậu không thể trình bày một cách thuyết phục để bán được một cuốn sách nào.
Vì trong dịp này hầu hết mọi người đã quen biết nhau cả nên việc trò chuyện sẽ thuận lợi và ăn ý hơn. Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy. Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc.
Thành công tốt đẹp, tôi đã tạo ra những tiếng cười rôm rả. Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được.
Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn. Trước một đại lễ như vậy, các nhà tổ chức đã đặt cùng lúc hai sân khấu, đẩy chúng lại kề nhau nhưng vẫn còn dư ra một khoảng nhỏ. Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra.
Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Buổi sáng hôm sau, sếp Colonel Frank Katzentine gọi tôi lên văn phòng ông ấy và cho tôi một trận bão lửa.