Pervcity

Cưỡng ép hai bà nội trợ xinh đẹp thành bồn chứa tinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng ta cứ cho đi, để được cái vui là đã làm việc thiện. Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết. Không hợp với sở thích của ta thì ta nổi khùng lên".

    Nhưng sau một tuần khóc lóc than thở cho thân mình, tôi tự nhủ: "Mình hành động như thằng điên. Từ hồi nhỏ, tôi chưa được tới một châu thành nào có trên 4. Tâm hồn tôi chưa bao giờ bị kích thích đến thế.

    Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Ông nghĩ tới các vì tinh tú luân chuyển trên đầu, nghĩ tới vừng Thái dương cứ đúng kỳ hạn trở lại chiếu sáng miền hoang vu ở Nam cực. Mấy năm trước người ta bảo tôi trả lời câu hỏi này trên đài phát thanh: "Bài học quan trọng nhất bạn đã học được là bài học nào?".

    Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời. Trái lại trong tám người, có một người chết vì nội ung. Về sau thất vọng quá, nên trong những bữa tiệc, tôi luôn luôn cố tình xin người bên kể cho nghe những kinh nghiệm, lí tưởng và dự định về tương lai của họ.

    Bà Webster đáp: "Vậy bà ở chung với tôi. Cứ tiếp tục như vậy hoài. Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được.

    Ông phải vô cùng cực nhọc để thuyết cho họ chịu đóng vai hợp với tài riêng của họ trong khi họ chỉ muốn trở thành những Lana Turner hạng nhì hay Clark Gable hạng ba. Vậy anh còn lo nỗi gì? Bà hãy ngồi thẳng tắp trên ghế như một pho tượng Ai Cập hai bàn tay úp xuống hai đùi.

    Rất ít người tàn ác xấu xa lắm. Tôi sắp thành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc Thomas Hardy thứ nhì. Bạn và tôi, chúng ta thường thấy một vật gần như trống rỗng; bóng đèn điện.

    Hiện nay 72 triệu người Mỹ theo tôn giáo, thiệt còn nhiều hơn thời nào nữa. Vào buổi sáng mùa đông hôm đó, khi viên cố đạo người Anh vào phòng giam cô tại nhà tù quân sự Bruxelles, cô đã thốt ra hai câu mà sau này người ta đã khắc vào bia để cho hậu thế đọc và suy nghĩ: "Bây giờ con mới biết lòng yêu nước không đủ làm tinh thần con được thư thái trước khi chết. Hồi mới bắt đầu dạy môn nói trước công chúng tại hội Thanh niên theo Thiên Chúa giáo ở Nữu Ước, ông thấy cần phải chỉ cho học sinh của ông - hầu hết là những người có địa vị quan trọng trong đủ các ngành hoạt động xã hội - cách thắng ưu tư và phiền muộn.

    Và rồi cô được lợi cái gì? Lời khen? Không. Rất ít khi tôi gặp được một bệnh nhân chịu nói: "Tôi đã nghĩ tới lời ông khuyên". Chao ơi! Không bao giờ tôi quên mùi hôi ấy.

    Miệng chị rộng, răng chị vẩu. Ông lại nói: "Nếu tối đến, tôi thấy mệt lắm hoặc quạu quọ - quạu quọ tức là thần kinh mệt rồi đó - thì chắc chắn là ban ngày tôi chẳng làm được việc gì hết, về lượng cũng như về phẩm". Lần này tôi tự nhủ: "Mày phải là thằng cha Dale Carnegie với tất cả những lỗi lầm và kém cỏi của nó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap