Bởi thế, như tôi đã khẳng định từ đầu, biết lắng nghe là yêu cầu rất quan trọng. Nói cách khác, bạn nên trình bày cụ thể những ưu điểm của mình thay vì cứ đắp vào khoảng thời gian phỏng vấn ngắn ngủi bằng bản tường trình lý lịch. Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị.
Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ. Những tấm băng rôn đầy màu sắc và hình ảnh, các tấm áp phích sinh động và dễ đọc có vẻ như mang sức cuốn hút và truyền đạt ấn tượng hơn những bài nói dông dài. Tôi thích nói đến nỗi ở đâu cần là tôi đều có mặt, không kèm theo bất cứ một đòi hỏi nào.
Thẳng thắn và cởi mở. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!. Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Tất nhiên mọi khán giả đều nhìn thấy cảnh tượng khôi hài đó.
Một cầu thủ đang dẫn bóng… Hình như anh muốn chuyền cho đồng đội… Không kịp rồi, một cầu thủ khác đã băng lên giành được bóng… Anh ấy di chuyển rất nhanh… qua mặt được một người, hai người… Lách bóng rất khéo… Vâng, thưa các bạn, một pha tranh bóng quyết liệt đang diễn ra… Anh ấy bị ngã. Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Tất cả mọi người trong khán phòng này sẽ thất nghiệp. Quả thật đây không phải là lúc lý tưởng để bắt đầu nghề kinh doanh.
Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Rồi thì tất cả bọn học sinh lớn bé đều trông thấy Moppo, ngớ người trong ba giây, và ngay tức khắc hiểu ra đây chỉ là một trò đùa. Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời.
Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến. Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?.
Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Phát thanh viên muốn thành công thì phải biết chia sẻ với khán thính giả những vấn đề mà họ gặp phải, những suy nghĩ chân thực của họ. Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút.
Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Một bài nói sâu sắc, mới mẻ không bao giờ gây chán.
Cảnh sát trưởng của Louisville, Kentucky, dậm chân thình thịch và nói lớn: Thế chúng ta phải làm gì bây giờ?. Nếu bạn nói từ hồi còn bé xíu đã là một fan của họ thì có thể họ sẽ nhăn mặt ngay. Nhưng nói chung, hãy hết sức thận trọng.