Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. Hãy tự đánh giá bản thân mình, có phải bạn đã quá già? Vào thời gian rảnh, bà viết sách về thiền và sáng tác thơ.
Đầu tiên,ta phải phân tích xem "học hỏi" ở đây là gì?Một người học hỏi như thế nào?Ta học bằng cách quan sát,nghe ngóng,thử nghiệm và sao chép . Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau…. Tôi rao bán các mẩu quảng cáo,v.
Tất cả những gì chúng tôi biết là làm việc, bán hàng và tuyển dụng thêm nhân viên. “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả. Một trong những lí do đó là họ cảm thấy cô đơn và vì vậy họ cần một người bạn đời .
Người chủ doanh nghiệp biết rằng một chiếc tàu đậu ở bến cảng luôn an toàn nhưng nó được đóng không phải để neo đậu ở bến cảng. Ở tuổi 19, ông đã lên ngôi vua khi cha ông bị ám sát. Muốn bán được hoa anh phải hát ch họ nghe, đôi lúc bị lạc giọng.
Ta thích những lúc hạnh phúc hơn những khi đau khổ. Sự kiên trì của John Milton đã cho chúng ta những bài thơ ngọt ngào thắp sáng trái tim. Họ thức khuya dậy sớm để hoàn thành nhiệm vụ, cả buổi sáng làm công việc của một người , đến chiều lại làm thêm một công việc khác nữa.
Nhiều người không chú ý được đến điều đó. Ông xin sữa và tất cả những gì cần cho một đứa trẻ từ những người hang xóm. Cha anh đến để yêu cầu anh rời khỏi căn nhà hương hỏa mà bà để lại cho anh đúng vào đêm giao thừa.
Theo kinh nghiệm của cá nhân tôi thì khi một người thất bại, thật vô ích khi cứ nghiền ngẫm một thất bại đó, tốt hơn hết là nên tìm hiểu tại sao người đó thất bại và thất bại ở đâu. Nhưng một lần nữa, bà đã vượt qua cảm giác đau đớn và tiếp tục sống. Tiền lương tăng cũng không thể ngăn cản ông thực hiện cú nhảy tiếp theo.
Chẳng bao lâu sau, chỉ với 11 peso trong túi cùng với một ít quần áo, bà rời khỏi Sta. ta phải bán “thời gian” của mình để đổi lấy “tiền bạc”. Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui.
Hiện nay, bà là trụ cột tâm linh của nhiều người ở Thái Lan. “Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”. Sau đó, danh sách này được đưa cho các nhà phê bình xem xét, lấy ý kiến của họ về việc làm vĩ đại nhất của mỗi người.
Hội thảo diễn ra trong 3 ngày, 2 dêm và phí tổn mỗi người phải trả là 60 RM (tương đương 15 USD). Tôi tin rằng khi đọc xong quyển sách này, bạn sẽ không còn sợ thất bại nữa. Nhiều người được rèn luyện để đặt thành công ngang bằng với chiến thắng, và coi việc làm giỏi giang đồng nghĩa với việc đánh bại một ai đó.