Sau đó anh ta càng làm tôi phát hoảng khi nói rằng đã xin nghỉ hẳn một ngày làm việc, đến thư viện tra cứu tài liệu, để nói đôi nét về lịch sử thương thuyền, rồi giới thiệu tôi lên nói về tương lai. Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó.
Hãy vào một căn phòng trống, hoặc tận dụng trong phòng làm việc khi sếp và các đồng nghiệp đã ra về, hoặc sử dụng thời gian đợi ai đó, và tha hồ nói. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. • Họ rất tò mò, luôn hỏi tại sao, luôn muốn biết nhiều hơn những gì bạn kể.
Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi. Tôi không thích khách mời trịnh trọng đứng trước máy quay như là một ủy viên công tố, hoặc nói chuyện một cách cứng nhắc, hay chỉ thích bàn luận những chuyện lớn lao. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
Vấn đề này không chỉ riêng ở phái nam. Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó.
Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười. Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. Martin Luther King Jr.
Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì. Năm kế nữa cũng không nốt… Rõ chưa? Các cậu đã làm một chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng thấy ở cái trường này. Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn.
Chuyện gì phải đến đã đến. Bạn thấy đấy, muốn thành công trong cuộc sống thì phải biết cách nói chuyện. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng.
Nếu người bên trái của tôi rất năng cười nói còn người bên phải lại im thin thít, nhiệm vụ của tôi là phải tạo sự hào hứng cân bằng cho cả hai bên. Chớ huyên thuyên nói về quan điểm của bạn. Nếu như cảm thấy rằng người khác muốn nghe những ký ức, một kỷ niệm hay một câu nói trước đây của người quá cố, thì hãy kể lại.
Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không. Bạn sẽ chẳng ưa gì tôi nếu tôi bắt chước giọng nói và dáng vẻ của ngài Laurence Oliver đáng kính, đúng không? Và nếu một sớm mai thức dậy, tôi muốn bắt chước cách nói chuyện giống các diễn viên kịch Shakespeare, chắc hẳn tôi sẽ bị cười nhạo cho xem. Cuộc trò chuyện tự nhiên và chân thành như thế thì mới thích chứ! Dĩ nhiên nó không chữa được tật nói lắp, cũng không thay đổi được xuất xứ của một anh chàng nhà quê, nhưng nó giúp bạn tạo được lòng tin ở người đối diện.
- Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn? Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Bạn có thể làm được những điều gì độc đáo? Khoan hỏi công ty sẽ đem lại những gì cho bạn, mà hãy nói những gì bạn có thể làm được cho công ty.