Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không? Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
- Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.
Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica.
Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?