Pervcity

Phang em giúp việc xinh đẹp lồn múp không che

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta. Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn. Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá.

    Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Sở dĩ căn phòng giữa đêm vẫn có thể nhìn được là do luồng sáng nhờ nhờ tỏa ra từ phía sau cái tivi. Chúng ta có hai cái rỗng.

    Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi. Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông.

    Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng. Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Không trình bầy nữa.

    Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm. Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.

    Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài. Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn. Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da.

    Hai chuyện này khác nhau. Đôi lúc anh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước những kẻ đồng hành coi nghệ thuật anh đeo đuổi là một mục tiêu thắng thua bất chấp thủ đoạn. Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy.

    Xung quanh chỉ có đổ nát. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Trận đấu quả thú vị hơn lần trước.

    Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.

    Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy. Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap