Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. Ven hai bên thành hồ mọc đầy những bông hoa ly trắng và đỏ tỏa ra một mùi hương thơm ngát. Vì thế, ông - Hoàng tử của lòng đất - chắc chắn ông biết nó sẽ mọc ở đâu.
Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình.
Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. ngay dưới chỗ chàng ngồi. Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.
Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất.
Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max: Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.
- Khoan đã, thưa Người. Max và Jim từng là đôi bạn rất thân từ hồi họ còn sống ở khu phố nghèo. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch.
Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa.
Sự việc trở nên phức tạp rồi đây! Trong khu rừng Mê Hoặc chẳng có nơi nào có thể lấy được nước ngoại trừ nơi đây. Sid bắt đầu leo lên các cây trong khu vực đã chọn. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.
Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến. Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất. Max nghe thế xúc động nhìn Jim.
- Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi? Cha mẹ tôi không muốn để mọi người biết chuyện nên đã phải đổi nhà, đổi xe, đổi cả hàng xóm lẫn bạn bè và chúng ta cũng mất liên lạc từ ngày đó. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.