Pervcity

Phang em người yêu tuổi mới lớn quá ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.

    Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong. Từ nay thôi hẳn đá bóng. Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không.

    Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…

    Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui. Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất. Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai.

    Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế. Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được. Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.

    Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính.

    Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn. Giữa hiện thực và huyền ảo.

    Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi. Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ. Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.

    Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.

    Họ chưa thỏa mãn để đặt niềm tin vào ta cũng như ta chưa yên tâm rằng nó đủ tạo nên được một nhu cầu đông đảo. Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap