Pervcity

Bị hai tiền bối nữ "hành" đến sáng trong khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đời tôi có mục đích, có định hướng cũng nhờ nó, mà hạnh phúc của tôi tăng lên được nhiều, sức khoẻ dồi dào cũng nhờ nó nữa. Mấy năm nay đã có nhiều trại cắm ở chỗ này. Tôi 18 tuổi và muốn học nghề kiến trúc.

    Mà công việc của anh đáng chán thiệt: rửa chén, cọ bàn và dọn kem tại phòng ăn một trường đại học, trong khi các sinh viên cùng trạc tuổi anh được vui vẻ đá banh hoặc đùa bỡn. Bởi vậy số vốn ngày càng hụt dần và tôi đã nợ nhiều. Nhờ có nó tôi sẽ tránh được hai nạn này là: hấp tấp và do dự.

    Phòng nghiên cứu của hãng General Motors đã tốn mỗi năm hàng triệu Mỹ kim, rán kiếm xem tại sao một tia lửa lòe trong máy lại làm cho hơi xăng nổ và xe chạy: nhưng kiếm không ra. 000 người chỉ có bấy nhiêu người bỏ mạng. Ông Bernard Shaw có lý.

    Tất cả những cái ta làm nên là kết quả trực tiếp của tư tưởng. Lúc đó vì chiến tranh, dầu xăng bị hạn chế gắt và người ta chỉ giao cho chúng tôi vừa đủ số xăng để phân phát cho khách hàng thôi. Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.

    Theo ý bạn thì lời lẽ đó của ai mà không ngoan đến thế được? Chắc lại của một người theo duy tâm luận, nói dựng đứng như nhà tiên tri phải chăng? Thưa không. Tôi tạm gọi bà là Mary Cushman vì con cháu bà có thể buồn lòng khi thấy tên thiệt của bà in trên sách. Có lẽ bạn tôi không tập cắt thịt bao giờ thiệt, nhưng tôi phải khen anh đã dám sống chung với chị ấy trên 20 năm trường.

    Và ngày tháng qua, tôi dần dần thấy rằng 99 phần trăm những nỗi lo lắng ấy không bao giờ xảy tới. Sách giá bốn Mỹ kim. Cô ta mệt mỏi vì cô chán ngán công việc, có lẽ chán ngán cả đời sống.

    Kết quả thiệt lạ lùng và mỹ mãn: chương trình nghị sự rõ ràng quá, ngày nào xong việc ngày ấy. Bạn có thể nói rằng trường hợp của bạn khác, làm sao áp dụng được những cách kia. Cũng như phần đông nông dân thời đó, song thân tôi làm lụng vất vả lắm.

    Tôi không cần gì hết. Chưa ai giảng được bí mật của vũ trụ và của đời sống. Trong những lúc cắm đầu cắm cổ làm việc hàng ngày như con trâu kéo cầy, thì phần đông chúng ta không thấy sao hết.

    Ông ấy nổi khùng vác súng lục đuổi người bếp, rồi bỗng ông ngã vật ra chết thẳng, tay hãy còn nắm chặt khẩu súng. Tôi hoảng không dám chào khách nữa. Tôi đã trả một giá rất mắc bài học nầy: phải viết những sự kiện đó lên giấy rồi mới phân tích chúng một cách dễ dàng được.

    Không phải chỉ những bệnh tinh thần mới có nguyên do ấy đâu, cả những bệnh hoàn toàn về thể chất cũng vậy. hãng chúng tôi chẳng những đã khỏi lỗ hai vạn mỹ kim mà còn được lời vạn rưỡi Mỹ kim là khác. Tôi tự hỏi mục đích ở đời là gì? Song trả lời không được, suy nghĩ hoài không ra.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap