Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Rồi hắn biến đi đâu đó. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.
Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.
Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời. Vì vậy, chơi là một cuộc chiến giữa những kẻ mạnh.
Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt.
Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ. Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần. Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã.
Như bình mình chẳng hạn. Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn.
Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ. Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra.
Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội. Chưa thể biết ai biểu trưng cho Loài Người Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ.
Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ. Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế. Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người…