Pervcity

Em nữ sinh đùi đẹp vô cùng khiêu dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Lúc hàng vắng teo ngồi rỗi mới là lúc bác buồn. Nó muốn khám phá tôi. Và những cái xác cháy khét lẹt.

    Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Nhà văn hài lòng với cái giá ấy. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.

    Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình. Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương.

    Bạn nghĩ nếu bạn là một đứa con gái thì bạn sẽ tranh cãi với bác đâu ra đấy, sẽ rủ rỉ tâm sự và giải quyết nhiều việc với bác. Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.

    Tôi không hề phản đối. Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.

    Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.

    Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Tôi kệ tôi dắt tôi đi.

    Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt.

    Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Trước mỗi đợt đội ta tấn công thì rộ lên như phong trào. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.

    Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi. Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá. Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap